Truyện ngắn về thầy cô viết báo tường

Sắp đến ngày nhà giáo Việt Nam 20 tháng 11, báo tường là 1 trong những thứ chẳng thể thiếu trong ngày đặc thù ở trường. Bạn đang muốn tìm cho mình những nội dung thật hay để tờ báo báo tường của mình trở thành chân thật hơn? Bài viết dưới đây của Học Điện Tử Cơ Bản sẽ san sẻ tới bạn các truyện ngắn về thầy cô ngày 20-11 thật hay và ý nghĩa cho bạn đăng báo tường. Hãy tham khảo nhé!

2. Người thầy 5 xưa

Tôi được sinh ra tại làng quê bé. Ngôi trường tiểu học của tôi cũng là trường làng nhỏ lắm. Ngôi trường đó ngày ngày đón tiếp các em học trò nghèo tay lấm chân trần. Vâng, ngôi trường của tôi nghèo lắm. Nhưng ở nơi ấy tôi đã tìm thấy được rẩt nhiều thú vui và kỷ niệm khó quên về người thầy thân yêu với tấm lòng hàm ơn thâm thúy.

Bạn đang xem: Truyện ngắn về thầy cô viết báo tường

Đã hơn 10 5 nhưng mà hình ảnh và lời nói của thầy vẫn luôn hằn sâu trong ký ức của tôi. Ấy là 5 tôi học lớp 5 được chuyển sang lớp học mới. Ngày đầu đi học, tôi đứng nhát gan ở cửa lớp vì sợ thầy ngại bạn ko quen. Thầy nhận ra tôi và hỏi han quan tâm. Nhìn thấy ánh mắt trìu mến và cầm bàn tay ấm áp của thầy, tôi đã bước vào lớp trong sự yên tâm tới lạ đời. Từ lần đầu được gặp và được thầy dạy bảo, tôi càng hiều và yêu mến thầy nhiều hơn. Với thầy, tôi có thể diễn đạt bằng 2 từ “mến thương” và “tận tuy”. Thầy mến thương học trò như con đẻ và tận tụy dạy bảo học trò trong từng bài giảng, từng giờ tới lớp. Cả những ngày hot bức hay những ngày mưa, thầy đều tới lớp để đem lại chúng tôi nhiều điều mới lạ.

Tôi còn nhớ lúc tới mùa nước nổi, khắp đường xá, trường học đều ngập đầy nước. Thế nhưng thầy trò chúng tôi vẫn tới trường lớp đều đặn, học bì bõm trong nước vui tới lạ. Những bài giảng của thầy chừng như “đánh thắng” cả mùa nước lũ. Mỗi lúc có học trò ko tới lớp, thầy lại lặn lội tới nhà để mày mò tình cảnh gia đình và tạo điều kiện tốt nhất để chúng tôi yên tâm ngày 2 buổi tới trường. Thầy giáo của tôi là như thế, thầy luôn tận tụy với nghề, mến thương tất cả học trò. Tôi đã từng được tới chơi nhà thầy – 1 ngôi nhà mái lá đơn sơ nhưng mà gọn ghẽ, sạch bóng. Căn nhà tuy bé bỏng nhưng mà chứa đựng tấm lòng mến thương rộng lớn của thầy tôi. Hơn cả 1 người thầy dạy chữ, thầy còn dạy chúng tôi rất nhiều điều hay, quý giá trong cuộc sống. Thầy luôn nhắc nhở chúng tôi phải quyết tâm học tập, ko khuất phục cái nghèo. Thầy vẫn luôn tin rằng các học sinh của thầy sẽ xây dựng 1 mai sau tươi sáng. Niềm tin của thầy truyền sang niềm tin của chúng tôi – những đứa học trờ nghèo nhưng mà ngập tràn biết bao mong ước hoài bão. Những lời dạy bảo của thầy cũng đã theo tôi trong suốt những tháng 5 dài.

Riêng với tôi, tôi vẫn nhớ mãi những lần được thầy đưa tới trường. Con đường đá tới trường đã thấm biết bao giọt mồ hôi của thầy tôi. Tôi chẳng thể quên được hình ảnh của thầy với chiếc xe đạp cũ kỹ cứ kêu “kót két” theo từng vòng quay. Thế nhưng chỉ cần ngồi sau lưng thầy, trục đường dài cũng như ngắn lại, cái hot của buổi trưa nắng gắt chừng như cũng mát dịu hẳn đi. Nhìn lưng thầy ướt sũng mồ hôi nhưng mồm vẫn nở nụ cười tươi. Ôi! Sao nhưng nhớ thầy tới thế! Trên trục đường dài với bao khấp khểnh thầy và tôi cùng nhau nói chuyện nhiều điều thú vị. Bỗng dưng tôi cảm thấy thầy thật thân thiện và thân cận như 1 người bạn phệ tuổi.

Tôi còn nhớ có lần thầy hỏi: “Nếu chỉ được đi qua 1 lần trên trục đường đầy hoa dại, con sẽ chọn 1 bông hoa nào con cho là hấp dẫn nhất?!”. Khi nhỏ thì còn thơ ngây nên tôi nào hiểu được những gì thầy nói, chỉ khẽ cười rồi yên lặng. Rồi thầy bảo rằng: “Trên đoạn đường con đi sau này sẽ có nhiều bông hoa như thế. Con đừng đợi phải đi hết quãng đường, hãy nắm lấy thời cơ để có thể tiến xa hơn”. Và lúc ấy tôi mới hiểu những điều thầy muốn nói, lời nói của thầy đã động viên tô có đủ dũng cảm để bước xa làng quê bé bỏng để lên thị thành học. Đúng là thầy tôi, những lời khuyên lơn thật nhẹ nhõm nhưng mà thâm thúy và làm người ta yên lòng hơn. Tới bữa nay, tôi bỗng nhớ lại những câu chuyện của người thầy 5 xưa và thầm cảm ơn thầy về những gì tốt đẹp nhưng thầy dành cho tôi. Ấy đều là những lời dạy quý giá giúp tôi làm động lực trong những 5 tháng dài. Gần 10 5 nay, tôi ít có cơ hội về thăm thầy. Ngôi trường làng ngày nào đã phai tàn nhiều ít. Mỗi lần về thăm lại thấy mái tóc thầy tôi bạc trắng nhiều hơn, nhưng mà dù cho thời kì có trôi qua bao lăm thì tấm lòng thầy vẫn như thế, vẫn tận tụy và đầy mến thương.

Đối với tôi “người thầy 5 xưa” đó là hình mẫu của 1 nhà giáo Việt Nam ưu tú. Ở thầy, tôi thấy hàng ngàn sự hy sinh cao cả khởi hành từ lòng yêu nghề, yêu trẻ. Cho tới bữa nay, trong lòng tôi vẫn luôn kính trọng và hàm ơn tới “người thầy, người cha 5 xưa”.

8. Truyện cười ngắn: Bài văn tủ

Cô giáo cho học trò tả về con vật mình thích thú nhất. Cu Bin 7 tuổi về bắt 1 con rận nghiên cứu và tả rất cụ thể, hẳn nhiên là cô giáo ko ưng ý và bắt cậu làm lại bài văn là hãy tả con chó nhà em.

Cu Bin làm bài văn như sau: “Nhà em có 1 con chó, con chó có nhiều lông, đã nhiều lông thì ắt phải có rận, sau đây em xin tả con rận: …”, rồi cậu lại mở đầu tả con rận.

Xem thêm: Có Mẹ Nào Xài Kem Vua Khử Nám Có Tốt Không

Cô giáo đọc bài văn, rất bực mình, liền bắt cu Bin làm lại lần nữa, lần này là tả con cá.

Hôm sau cu Bin nộp bài như sau: “Nhà em có 1 con cá, con cá sống dưới nước nên nó có nhiều vảy. Nếu nó sống trên cạn chắc hẳn nó sẽ có nhiều lông, đã nhiều lông thì phải có rận, sau đây em xin tả con rận:….”.

9. Truyện cười ngắn: Giáo viên đau đầu với bài văn dự báo mai sau của học sinh

Trong 1 kỳ thi vượt cấp, cô giáo nói với học trò:

– Đề bài văn của các em bữa nay là: “Em hãy tả hoặc viết về bản lĩnh đặc thù của em nhưng em cho là tuyệt nhất”.

Học trò liền cắm cúi làm bài. Sau 5 phút, Tèo lên nộp bài với nội dung: “Em có bản lĩnh là đoán trước được mai sau, em đoán là kỳ thi này em sẽ trượt”.

Cô giáo thu được bài của Tèo xong liền hỏi:

– Tèo! Bài làm của em có vậy thôi sao?

– Tèo liền gật đầu: Vâng, thưa cô!

Sáng hôm sau, cô giáo liền lên văn phòng tìm gặp thầy hiệu trưởng, rồi cô hỏi:

– Thầy đã xem bài làm của học sinh Tèo chưa ạ?

Thầy hiệu trưởng thở dài đáp:

– Rồi cô ạ! Nhưng tôi chả biết chấm điểm như thế nào cả. Giả dụ cho Tèo trượt thì ko được bởi bài văn của em đó đúng, nhưng bài văn đúng thì phải cho em đó đỗ. Nhưng cho em đó đỗ thì bài văn của em đó sai, 1 bài văn sai thì làm sao cho đỗ được. Thật là tới lui lưỡng nan. Giờ tôi chả biết làm như thế nào cả cô ạ! Tôi đau đầu bữa qua đến nay vì việc này đây.

Cô giáo nghe xong cũng chóng mặt.

10. Truyện cười ngắn: Biển

Trong giờ địa lý, thấy Tí ngồi ko để ý bài.

– Cô giáo: Tí! Hãy cho cô biết biển là gì?

– Tí (giật thót): Thưa cô! “Biển” là bài thơ của Xuân Diệu ạ!

– Cô giáo: “Nín lặng”

Trên đây là 1 số truyện ngắn 20-11 nhưng chúng tôi muốn san sẻ tới độc giả. Học Điện Tử Cơ Bản mong rằng độc giả đã tuyển lựa được 1 truyện ngắn thật hay để trang hoàng thêm vào bài báo tưởng của mình thêm thích mắt và ý nghĩa. Cảm ơn bạn đã ân cần theo dõi bài viết của chúng tôi!

Thơ 20/11 tự sáng tác ngắn, hay về thầy cô Báo tường 20/11 đoạt giải, mẫu trang hoàng đầu báo tường đẹp Lời ngỏ 20 – 11 ngắn hay cho báo tường về thầy cô, mái trường Thơ ngắn về thầy cô mừng Ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11 Mẫu cắm hoa 20.11 ý nghĩa, dễ dàng nhưng đẹp tri ân thầy cô

.