THÀ PHỤ TRỜI XANH CHẲNG PHỤ NÀNG

Dạo này diễn lũ có vẻ vô cùng nhộn nhịp, nghe như đang cách tân gì kia
*
, đệ tuy bận túi vết mờ do bụi nhưng vẫn ước ao góp chút sức mọn.

Bạn đang xem: Thà phụ trời xanh chẳng phụ nàng

Ngặt nỗi thời hạn thì hạn hẹp, buộc phải không thể từ bỏ viết bài bác được, cần đành khía cạnh dày đi copy, xin mọi tín đồ thông cảm.Sơn bản vô ưu, nhân tuyết bạch đầu, thủy bạn dạng vô sầu, nhân phong khởi trứu!” (Sơn vốn vô ưu, vì chưng tuyết mới bạc bẽo đầu, thủy vốn vô sầu, gió thổi new nhăn nheo) – bửa Dục Phong Thiên“Có song khi, cả đời, chỉ do năm kia một hồi chạm chán nhau.” – té Dục Phong Thiên“Tuyết này, chỉ có ngày đông giá rét mới xuất hiện, nó chỉ rất có thể sống sinh sống trong gió lạnh, cho nên rét đậm này, chính là nhân sinh của nó. Tuyết, chỉ hoàn toàn có thể sống ở mùa đông, nhích tới gần lửa, nó cũng biến thành bị chết, đó cũng là nhân sinh của nó, vô luận như vậy nào hướng về mùa hè, cơ mà nó… Chỉ hoàn toàn có thể đi xa.” – té Dục Phong Thiên“Năm xưa như gió, một đời người, sẽ định trước sẽ có không ít nhớ lại.” – nhân tài đạo sĩ“Người trong thiên địa, phải tất cả cái trung khu nghịch hành… kẻ nắm rõ trắng black trải qua trăm năm cũng chỉ như khách hàng qua đường… đời là tương đương mộng, vui thì sao… mà bi lụy thì sao… ” – Tiên Nghịch“Mưa có mặt trên trời, chết rơi về mặt đất, cả quá trình rơi xuống chính là nhân sinh!” – Tiên Nghịch“Núi cao chưa cứng cáp đã là đỉnh, núi thấp không chắc đã không thành dãy.

Xem thêm: Bảng Chữ Cái Tiếng Nhật Katakana Đầy Đủ Nhất, Bảng Chữ Cái Katakana Đầy Đủ

Ngươi so núi như thế nào cao, sao không chuyển mắt nhưng nhìn, núi cao núi thấp phần đa là núi cả!” – Tiên Nghịch“Bất hối hận thử sinh chủng rạm tìnhCam nguyện cô lữ từ bỏ phiêu linhTrường hận uyên lữ duy mộng líTrữ phụ yêu đương thiên bất phụ khanh!”Tạm dịch:“Một đời ôm chặt ái tình thâm.Cam nguyện đày thân chỗ đất kháchTình ngôi trường vạn lý đành chôn mộng,Thà phụ trời xanh chẳng phụ nàng”– Dị nuốm Tà Quân“Tháng năm tuổi trẻ là nhiều người đang thở dài.” – mong Ma“Bao nhiêu năm sau, khi chúng ta nghĩ về chuyện cũ, có còn nhớ năm xưa, đã từng có bạn nhẹ nhàng nhắc lời của trái tim mình đối với bạn?” – Tru Tiên“Cuộc đời mỗi người, chuyện cũ quá khứ, có từng nào điều đáng để cho chúng ta tưởng nhớ? Mười năm? Trăm năm? Nghìn năm? Rốt cục vẫn từ từ tiêu ma, lặng lẽ chết theo thời gian?” – Tru Tiên“Thiên địa đệ nhất tà vật, ko phải nó, mà là…Nhân tâm!” – Tru Tiên“Có cần không, nếu mãi mãi đứng vào góc u tối này, im lẽ, ngắm nhìn và thưởng thức người ta hạnh phúc, rồi gặm nhấm nỗi buồn bã riêng mình! – Tru Tiên“Con bạn ta bao giờ cảm thấy cô độc nhất?Có phải là khi một mình đương đầu với sự hờ hững của núm gian, có phải là khi một mình đương đầu với tất cả những sự chế nhạo?Máu của nhỏ người, là giá chỉ băng xuất xắc là sôi bỏng?” – Tru Tiên“Đúng rồi, đó là những ánh đèn, những ánh đèn nhỏ bé đó, cũng như những bé người sống trên thế gian này, hoặc là thỏa mãn, hoặc là không hài lòng, nhưng lại cuối cùng họ vẫn phải tiếp tục sống. Ta nói đến ngươi biết, vào muôn vạn chúng sinh, ko biết có bao nhiêu kẻ sống chỉ để sống, những kẻ khổ não nghĩ ngợi mình sống vì cái gì như ngươi, thật vạn người mới có một mà thôi”. – Tru Tiên“Con người… sống ở trên đời, cuối cùng… là do cái gì?” – Tru Tiên“Con tín đồ sống bởi cái gì, chỉ có phiên bản thân người ấy mới tự ngộ ra được.” – Tru TiênNgũ Gia