Ung dung tự tại thế mà vui

Bởi vì chắc chắn sẽ luôn luôn có hồ hết điều tốt đẹp chờ ta sinh sống phía trước, chắc chắn rằng như thế, chỉ với ta gồm tin vào điều này không tốt thôi.

Bạn đang xem: Ung dung tự tại thế mà vui


Đôi lúc họ tìm kiếm kiếm những thứ quá hữu hình với đổ lỗi mang đến bản thân nhưng không nhận ra rằng mẫu họ còn thiếu chỉ đơn giản là một khoảng trống. Một khoảng trống để trái tim nghỉ ngơi, để họ gồm thể làm cho những điều mà lại họ mơ ước tốt theo đuổi, để tận hưởng cuộc sống của mình. Hãy cứ là một kẻ độc thân yêu đời. Tình yêu rồi sẽ đến… trọn vẹn hơn.


Chưa đi đến cùng, làm sao em biết được điều đó là vô vọng. Chưa dám bắt đầu thì làm sao biết được kết thúc. Tôi nghĩ, cuộc sống này bí ẩn vô hạn. Chẳng tất cả điều gì chắc chắn là mình sẽ nhận lấy một kết cục tệ hại, hay là một kết quả hạnh phúc. Chưa đi thì sẽ ko bao giờ biết điều gì đợi bản thân phía trước. Không có gì là tuyệt đối cơ mà, mặc dù rằng cùng là một sự việc, giống nhau 99% thì xảy ra với 99 người y như nhau, với mình, gồm thể là khác hoàn toàn. Đó đó là cuộc sống.

Xem thêm: Mách Bạn 10 Cách Phối Đồ Với Áo Sơ Mi Form Rộng Và Form Dài, 6 Công Thức Chuẩn Phối Áo Sơ Mi Form Rộng Nữ

Tôi mến mộ cuộc sống này với trong tôi chứa đựng hy vọng về tương lai lúc nào cũng đẹp đẽ. Tôi biết, thế giới này chẳng phải lúc nào cũng tốt đẹp, còn sản phẩm tá, sản phẩm tá những thứ khiến mình đau đớn, buồn bực nhưng thay bởi vì cứ quan sát mãi vào những điều tệ hại, sao không tự động viên mình rằng, sau này hẳn sẽ khác.

Bởi bởi vì chắc chắn sẽ luôn có những điều tốt đẹp chờ ta ở phía trước, chắc chắn như thế, chỉ là ta bao gồm tin vào điều đó không tuyệt thôi.


Một buổi chiều mưa trên phốNhững khu nhà ở trong mưa, mái đổ bài ca lạ, kêu tên một lời xưaKhông ai về , buồn quá, bên trên mái , thời gian rêuCơn yêu lâu năm năm tháng, đã qua mùa liêu xiêu

Không bao gồm gì để ước, lòng như vũng nước trongTấm áo mềm hương gặt, những nỗi buồn thong dongTôi nhớ em ngày ấy. Tôi nhớ em bây giờ.Tôi nhớ color áo vụng, tôi nhớ bàn tay êmTôi nhớ nhỏ đường trống , tôi nhớ màn đêm đenTôi nhớ lời ca nhỏ, giữa vùng trời bình yên.Tôi nhớ tôi da diết , biết bây giờ còn không,Biết bây giờ có thể như chút ngày xưa không?Buổi chiều mưa bên trên phố,Những ngôi nhà trong mưa, mái đổ bài xích ca lạ, kêu thương hiệu một lời xưa…

Alley Tyole Red

*

Quote


Quote
7 years ago

"Đi một phần đường rất xa, mất một khoảng thời hạn rất dài, trải qua phần lớn nỗi phân tách ly, mất mát, phần lớn đau thương. Quay đầu nhìn lại, hóa ra thứ cảm tình chân thành nhất, đáng quý nhất vẫn là thứ tình thân từ thời con trẻ dại. Cái thời chưa chắc chắn mùi của đồng tiền, chưa biết cái vị của xác thịt, loại dục vọng của nhỏ người."