Trò chơi nguy hiểm chương 18+

Trò nghịch nguy hiểm: Tổng tài tội ác tày trời chương 138 là trong những tập truyện ngôn tình Trò nghịch nguy hiểm: Tổng tài tội trạng tày trời được người hâm mô quan tâm. Đọc truyện ngôn tình Trò nghịch nguy hiểm: Tổng tài lầm lỗi tày trời chương 138 ngay.

Bạn đang xem: Trò chơi nguy hiểm chương 18+


Tác giả: Ân khoảng Tên truyện: Trò đùa nguy hiểm: Tổng tài phạm tội tày trời Số chương: 200 Số lượt xem: 582

Nội dung chuyện trò chơi nguy hiểm: Tổng tài tội lỗi tày trời chương 138


Mạch Khê sửng sốt, trong nháy mắt, đầu ngón tay run lên, cảm hứng lạnh băng đánh úp lại, trong cả sống lưng cũng rét hẳn đi…Thì ra, chẳng những bao gồm người hy vọng hại cô, cơ mà chuyện này, từ bỏ lúc mẹ còn sống đang xảy ra…

“Vì sao lại như vậy? Đầu tiên là mẹ tôi, sau đó lại là tôi? mục đích của đối thủ là gì?” 

Lôi Dận trầm mặc, lẳng lặng hút xì gà, rít một hơi, sau đó ném vào gạt tàn, “Khi mẹ em xảy ra tai nạn giao thông vận tải kia, không cấp cho cứu kịp đã mất, trước khi mất chỉ nói hai chữ…”

Chương 18: cảm xúc sâu như đại dương xanh (4) (18+)

Ngón tay Mạch Khê run lên, “Hai chữ gì?” 

Lôi Dận chú ý cô, từng con đường nét bên trên khuôn mặt ngập trong sương khói thanh nhàn nhạt, thời điểm sáng thời gian tối. Đôi mắt xanh lục băng lạnh giống như một nhỏ sói trong trơn đêm, tản ra hơi thở nguy hiểm. Đôi môi mỏng mảnh của hắn hơi hơi mở, nhả ra từng tiếng, “Bí mật!” 

Hả? …

Hàng mày của Mạch Khê nhíu chặt lại, đầy vẻ ngờ vực cùng cạnh tranh hiểu, “Ý của anh là, câu nói ở đầu cuối của bà mẹ tôi, đó là …bí mật?”

Lôi Dận nặng nề hà gật đầu, lòng mắt bình tĩnh hững hờ lại không chú ý ra suy nghĩ trong lòng hắn.

“Rốt cuộc … là kín gì?”

“Yên tâm, anh nhất thiết sẽ khảo sát ra!” 

Mạch Khê trầm mặc, coi ra thực lực của kẻ thù không hề 1-1 giản. Cho tới nay, Lôi Dận số đông cho cô cảm giác năng lực của hắn là 1 trong những tay bịt trời, không tồn tại chuyện gì hắn tất yêu làm được. Nhưng vấn đề này đã trôi qua không ít năm do đó vẫn không thể khảo sát ra, thiệt sự là đúng như câu nói kia, “sơn nước ngoài hữu sơn, nhân ngoại hữu nhân” (núi cao còn tồn tại núi cao hơn, bạn tài còn có người tài hơn). Gồm điều, kẻ địch xem ra chỉ nhằm mục tiêu vào Lôi Dận. Như vậy, cô cùng người mẹ Bạc Tuyết của chính bản thân mình có quan liêu hệ như vậy nào? 

Cô luôn không nghĩ ra một việc, đó là sự việc liên quan tới tình cảm của chị em mình! thân phụ cho rằng mẹ luôn luôn yêu thương Lôi Dận, cơ mà lời Lôi Dận vừa nói khiến cho Mạch Khê tất cả thể cảm giác được rằng, kỳ thực, ban sơ bà hy vọng ở bên cạnh Lôi Dận, bởi không sao nói cách khác ra hai chữ thành thân này. Tuy vậy là sau đó, vị sao bà lại nói bản thân yêu máu Xà? thiệt là thân thương hay vẫn luôn là vì điều gì khác? mẹ lại vội vàng vã ao ước rời đi như vậy, mục tiêu thật sự là gì? xuất xắc điều này, có liên quan mật thiệt tới “bí mật” đó?

Theo phiên bản năng, Mạch Khê chú ý về phía Lôi Dận, không khỏi khó hiểu. Ngay cả chuyện này, sao hắn lại không bắt gặp được? Vẫn là, “trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ vẫn tường” tuyệt sao? khi hắn quan sát thấy hành vi của người mẹ rời ngoài tòa thành, nghe được chủ yếu miệng mẹ cô nói ước ao quay trở lại cạnh bên Huyết Xà, có lẽ, hắn sợ chỉ còn nhìn thấy thi hài bà, bởi trong lúc điên cuồng con bạn sẽ tiến công mất lý trí.

Xem thêm: 3 Năm Sau Ly Hôn: Tim Và Trương Quỳnh Anh Kết Hôn, Ca Sĩ Tim: Nếu Được Làm Lại, Tôi Vẫn Sẽ Ly Hôn!

Lại hoặc là, hắn như một người tình lạc hậu, bà mẹ cô thật sự thuyệt vọng với hắn? Càng hay những … bà bầu cô đích thực yêu máu Xà sao? Thật sự là không nghĩ ra được, càng suy nghĩ càng thấy nặng nề hiểu.

Giờ tương khắc này, người bầy ông đương ngồi kề bên cô đây có bao nhiêu là mệt mỏi mỏi. Cũng đúng, mỗi lần nhớ đến đoạn thừa khứ này đối với hắn rất nhiều như thể trải qua 1 lần lăng trì vậy. Nghĩ mang lại đây, trái tim Mạch Khê bỗng nhiên tràn ra sự yêu đương tiếc, nhất là khi nhìn thấy gần như ngón tay hắn run lên nhè nhẹ, càng thêm nhức lòng…

Có lẽ, hắn thật sự cao cao tại thượng, mà lại nhìn bạn mà phiên bản thân thân thiện nhất lại chết trước khía cạnh mình, cùng với hắn là việc đả size nào. Mà cho đến bây giờ, hắn luôn luôn … gồng mình nhằm sống! 

Mạch Khê không khỏi dựa thân mình vào phía trước, chuyển tay day day hàng chân mày đương nhíu lại của hắn, dọc theo sống mũi cao cao đi xuống, ngừng trên khóe môi cương cứng nghị kia, nói nhỏ: 

“Tất cả phần đông thứ số đông đã trôi qua…Chuyện nếu xảy ra rồi, chúng ta rốt cuộc vẫn đề xuất đối mặt, không hẳn sao?” 

Ánh đèn tường nhẹ nhẹ cá tính buông trôi lên mái đầu dài mềm mịn như mây của Mạch Khê. Rất nhiều điểm sáng che phủ toàn thân cô, dường như được yểm bùa chú, khiến cho sự gợi cảm động lòng bạn của Mạch Khê càng thêm mãnh liệt hơn so cùng với bình thường. 

Lôi Dận lẳng yên ổn nhìn, như say. Hắn biết rằng, cả đời này bản thân mình vĩnh viễn bắt buộc buông cô ra được nữa. 

Trong đáy mắt hắn, Mạch Khê thấy được được bóng dáng của bao gồm mình. Bao gồm lẽ, chỉ tại địa điểm này, trong mắt người lũ ông ngồi đây, cô mới thực sự có thể nhìn thấy bóng hình mình trong đó. Suy nghĩ như vậy, đáy lòng cô lại tràn ra một dòng nước ấm, hay như là thiên bẩm làm bà bầu trời sinh của một tín đồ phụ nữ. Cô thì thầm nghĩ dùng sự dịu dàng của bản thân để yên ủi người đàn ông đang chịu vô số tổn yêu đương này. Bởi thế, cô chủ động một chút, hai tay trắng mịn nhuần nhuyễn lướt qua hai vai Lôi Dận, ôm siết lấy cổ hắn. Khuôn mặt nhỏ dại nhắn như mộng như ảo khá ngẩng lên, dọc theo thái dương hắn trượt xuống. Khi lướt qua vành tai hắn, cô cảm thấy được thân thể hắn đùng một cái cứng lại hết sức rõ ràng. Giờ phút này, trong trái tim lại bất chợt nhiên cảm hứng mình thiếu thốn tự tin mang lại cực độ, run rẩy rất độ. 

Nhịp thở của người bọn ông theo từng nụ hôn nhỏ nhỏ của Mạch Khê trượt dần dần xuống mà trở nên dồn dập. Bàn tay to lớn của hắn để sau sống lưng cô, thực vơi nhàng, tùy ý để cô giống hệt như một con mèo nhỏ dại cọ tới cọ lui trên fan mình. Đôi lúc, ngón tay hắn đang khẽ khàng vuốt ve bên trên làn domain authority non mịn như con nít của cô. Tính đến bây giờ, hắn không còn biết, Khê nhi của hắn sẽ sở hữu được một ngày táo tợn lớn mật đến như vậy này! 

Trong tương đối thở tràn ngập mùi hương chỉ thuộc về riêng biệt hắn, tim Mạch Khê càng đau. Cô chỉ thầm nghĩ về dùng phương thức này để yên ủi Lôi Dận, an ủi đi sự cực khổ dai dẳng của hắn suốt nhiều năm qua. Tuy rằng Mạch Khê lừng chừng vì sao độc nhất vô nhị định nên làm như vậy, dẫu vậy chỉ tất cả làm như thế, tim cô new bình phục được. Ngón tay run run nhẹ nhàng trượt xuống, đôi môi anh đào khe khẽ toá từng cúc, từng cúc bên trên áo sơmi. Bàn tay bé dại bé như rắn chui vào mặt trong, che lên. Không cực nhọc để Mạch Khê cảm nhận được sự rắn chắn chắn cùng nhịp đập cuồng dã trong lồng ngực hắn…

Cô cúi đầu xuống dưới một chút, đôi môi mềm mại, mẫu lưỡi ướt át thanh thanh hôn lên ngực hắn. Động tác đột nhiên này khiến người bọn ông hít bạo dạn một khá thật sâu, cả người run lên. Bàn tay to lớn đặt phía sau sống lưng cô cũng tự dưng trở bắt buộc nặng nề, như vẫn ủng hộ cô tiếp tục hành động này…

“Khê nhi…” Người bầy ông mê luyến quan sát cô, bàn tay quan yếu khống chế được, bắt đầu di đưa trên thân thể mềm mịn kia. Giọng nói khêu gợi đầy lôi cuốn của hắn khiến Mạch Khê không ngoài ngẩng đầu lên, lại va phải hai con mắt đang ngày 1 nóng rộng đó, một góc nhìn quá apple bạo, vượt trực tiếp, trọn vẹn xâm lược, hoàn toàn chiếm hữu…Khiến cô không tồn tại cách như thế nào thừa nhận!

Một cảm xúc không tên làm sao đó phủ khắp thân thể Mạch Khê. Vốn là, cô thầm nghĩ về dùng phần đông nụ hôn mềm dịu xoa dịu nỗi đơn độc của hắn. Nhưng lại là, trong quá trình, cô dần dần mê muội. Hắn thực thụ xấu xa đến thế, chỉ ngồi vì vậy thôi đã quá đủ để khiến cô trọn vẹn mất đi lý trí…

Mạch Khê thở dốc một tiếng, lại một đợt nữa cụp mắt xuống, càng bạo gan hơn so với lúc nãy. Đôi môi anh đào trượt dọc theo làn da màu đồng, đủng đỉnh đi xuống dưới. Bàn tay nhỏ bé cũng không yên ổn phận, chầm chậm trễ di chuyển. Khi động mang đến nơi đã sớm ‘bừng bừng phấn chấn’ kia, trái tim cô run lên, hai đụn má trên khuôn mặt nhỏ nhắn cũng trở thành hồng rực. 

Mạch Khê không biết bạn dạng thân mình gồm nên liên tục chuyện này tốt không, mà lại là bàn tay to lớn ấm áp của hắn chiếu thẳng qua lớp vải ý muốn manh bắt đầu hâm nóng domain authority thịt cô lên. Mạch Khê bây giờ như một nhỏ thuyền nhỏ dại dập dềnh giữa sóng nước, hoàn toàn mất đi phương hướng. Cô tuy nhiên lại dữ thế chủ động hạ thân mình nhỏ nhắn xuống, quỳ gối trên tấm thảm dày, song môi anh đào cũng thuận cố kỉnh đi xuống, sử dụng đầu lưỡi toá hạt cúc trên quần tây của hắn…

Hơi thở êm ấm trong mồm Mạch Khê trực tiếp phả vào domain authority thịt, kích thích hợp người lũ ông điên cuồng hơn. Hắn chờ cô cởi thắt sườn lưng xuống, và tiếp nối là khóa quần… 

Nơi to bự kia vẫn sớm y như một con rắn đứng thẳng trước đôi mắt Mạch Khê. Cô gặm cắn môi, ngay lập tức sau đó, không khống chế được đang hé miệng, ngậm thiệt chặt… (hốt xác 2 bà bầu về đê)

Thân hình người bọn ông cứng đờ, hắn lại một lần nữa hít táo bạo vào, bàn tay to béo phủ trên chiếc đầu nho bé dại của cô …

“Khê nhi, em và đúng là một đái yêu tinh…” các giọng nói khàn đặc lòi ra sự tán thưởng thuộc khát vọng. 

Động tác của Mạch Khê thực chất rất trúc trắc, mà lại càng là như vậy, thì càng thêm kích thích bản năng đàn ông của Lôi Dận. Nhìn cô trở ngại giữ lấy phần to mập của mình, bàn tay to đang nắm giữ đầu cô cũng khẽ run run. Mạch Khê dữ thế chủ động lại khiến cho hắn hoàn toàn si mê…Nếu sau đó, Mạch Khê có yêu cầu hắn nhảy từ tòa nhà tối đa xuống, hắn cũng trở nên không oán thù không hận! (Jins: phét!)

Chương 18: tình cảm sâu như biển cả xanh (5) (18+)

Hô hấp của Lôi Dận càng ngày càng trở phải nặng nề hà hơn. Hắn tự thừa nhận mình luôn luôn có năng lực trấn định trước phương diện phụ nữ, cho mặc dù cho là chủ rượu cồn hay mê hoặc, thậm chí còn cởi sạch áo xống lao lên người hắn cũng vượt nhiều. Nhưng mà là, chưa bao giờ, chưa khi nào có một cô bé nào hệt như Mạch Khê, khiến cho toàn thân hắn, từ trong ra ngoài đều cảm thấy căng cứng lên. 

Nhìn cỗ dạng thú vị của cô gái nhỏ bên dưới, máu toàn thân Lôi Dận ngoài ra trực tiếp trào trực tiếp lên đầu. Ngay sau đó, hắn trực tiếp ôm siết lấy Mạch Khê, sải bước đi vào thẳng giường ngủ mặt trong. Sau thời điểm đặt cô xuống cái giường lớn, thân hình khỏe khoắn của hắn cũng lập tức đè xay lên bên trên …

“Bé con, em càng lúc càng to mật…” các giọng nói của hắn bao gồm chút khàn khàn, không thể che lấp được sự khát vọng, góc nhìn hắn dần dần trở nên điên cuồng như một dã thú. 

Mạch Khê cảm giác phiên bản thân mình đang xuất hiện chút choáng váng, đôi mắt hoa cả lên. Tiếng hít thở của người lũ ông kia kề sát bên tai cô, rất nặng nề, siêu nóng. Đột nhiên, Mạch Khê có cảm hứng trong thân thể của bản thân mình cũng tất cả chút gì đó khô nóng hơn, cô ngượng ngùng duy trì lấy bả vai hắn…

“Anh…không ưng ý sao?”

“Thích…Rất say đắm em như vậy.” Từng cơ bắp rắn dĩ nhiên của người đàn ông càng ngày càng nóng hơn, khiến cô có xúc cảm như mình đang chạm tới lửa vậy. 

Cảm nhận được làn da mềm mịn và mượt mà của cô, hoặc như chính vì tham luyến cảm giác tơ lụa ấy, Lôi Dận lại ôm chặt cô hơn. 

Nhiệt độ dưới thân thể ngày càng mãnh liệt. Cảm xúc quen thuộc phía bên trong thân mình bắt đầu trào ra. Mạch Khê nhịn không được, y hệt như con mèo nhỏ tuổi “ưm” nhẹ một tiếng, cơ thể bước đầu cử động, để hai fan càng dính gần kề vào nhau hơn. 

Đôi mắt xanh lục của Lôi Dận trở đề nghị trầm xuống, giống hệt như đêm tối đã hoàn toàn vây bọc lấy. Sự lắng đọng mê hồn từ trên fan Mạch Khê tản ra khiến hắn bị hấp dẫn, khuôn mặt anh tuấn chôn vùi vào vào cổ cô, bàn tay to to cũng bắt đầu di chuyển trên thân thể cô. 

Mạch Khê có thể cảm giác được khí lực cường tráng của Lôi Dận. Dường như, hắn thật thích tứ vị và ngọt ngào của cô, y như một đứa con trẻ tham lam không lúc nào cảm thấy đầy đủ đầy vậy. Chân hắn cũng thuận thế bóc hai chân mịn màng của Mạch Khê ra, ‘sức mạnh dạn to lớn’ đã đặt lên trên nơi quyến rũ và mềm mại của cô…

“Khê nhi…” Lôi Dận như đang cầm cố nén dục hỏa, thương nhớ tiếc khe khẽ vuốt ve cô. Khuôn mặt dán trên buộc phải cổ mềm của Mạch Khê, từng chút, từng chút một dịu dàng êm ả hôn. Giờ phút này, hắn dường như thay thay đổi một fan khác, bản tính vốn vội vàng cùng thô bạo cũng đang không thấy, từng một hành động đều nhẹ nhẹ mang lại thế. Tất cả mọi thứ, ngược lại, càng khiến cho trái tim Mạch Khê đập cấp tốc không thôi. 

Mạch Khê trở lên mập mật, tuy rằng cực kỳ ngượng ngùng, vẫn chuyển hai chân bé dài công ty động bao bọc lấy hông hắn. Thuận thế, vật lũ ông nóng như bàn là lờ đờ đi vào bên trong nơi thướt tha của cô. 

“Khê nhi…” Động tác của Mạch Khê khiến cho giọng nói của người lũ ông hoàn toàn khàn đặc. Các giọng nói này, như nỉ non, lại sở hữu theo một tia mê luyến. Cô công ty động trọn vẹn nắm giữ đem hắn.Sự nóng áp, mượt mại gấp rút vây rước hắn thật chặt, khiến cho hắn không còn cách nào lưu giữ lý trí được nữa. Lôi Dận cúi fan xuống dưới, hôn thiệt sâu lên vầng trán thanh tú của cô, như gợn sóng li ty lăn tăn, hắn nhẹ nhàng nói …

“Để anh…yêu em…”

Lần này, người lũ ông từ thụ động thành công ty động, bàn tay to lớn phủ trên thân thể cô. Mạch Khê run run. Một dòng nước ấm lan truyền khắp thân thể, lạnh cháy tan xuống bên dưới. Mà người đàn ông cùng với ngọn lửa nóng đã trong thân thể cô đây, hình như đã hoàn toàn chìm trong sự thiêu đốt. Cô bật ra phần nhiều tiếng rên rẩm đầy dụ hoặc…

Sự kết hợp của Mạch Khê trọn vẹn hòa chảy Lôi Dận, đôi môi mỏng cương nghị trượt dài một con đường từ cằm, cổ mềm, mang đến vai, ở đầu cuối dừng lại, quyến luyến ở khu vực cao cao đầy đặn kia. Mạch Khê có cảm giác thân thể mình dường như không thuộc về tay nữa, như đang cất cánh lên, bay lên mãi mãi, với nở rộ, hệt như những ngọn pháo bông bừng sáng…

Cảm giác nguyên thủy nhất từ từ xâm chỉ chiếm thân thể Mạch Khê. Lửa cháy đốt nóng lên thành cảm giác khó nói thành lời. Là khát cầu, là ước ao đợi… tất cả khiến cho cô bắt đầu trúc trắc đáp lại. 

Phản ứng trường đoản cú cô gái nhỏ dại khiến Lôi Dận vừa lòng để thoát một tiếng thở dài, rượu cồn tác càng thêm nhẹ dàng, càng thêm triền miên. Thân thể hai bạn như nở bung lên trong nước, từ từ hòa rã thành một…Thật lâu thật lâu, không tách bóc ra.

Một hồi hoan ái qua đi, Mạch Khê mệt đến hơn cả một chút sức lực lao động cũng không có, tùy ý để người bầy ông ôm bản thân vào trong lồng ngực của hắn, chỉ từ có thể thở dốc từng tương đối từng hơi…

Người bầy ông này… thực tránh việc ngu dại mà chủ động khiêu khích hắn, bởi không cô thật sự chẳng có cách nào thỏa mãn nhu cầu được ‘khẩu vị’ của hắn cả. Nhưng lại mà cũng tốt hơn, ba năm tiếp theo hắn trở nên nữ tính hơn trước một chút, để cô chưa đến mức mất luôn luôn nửa mẫu mạng. 

Sau khi thỏa mãn, người bọn ông càng ôm siết cô gái nhỏ dại trong lòng, bàn tay to to nhẹ nhàng vuốt ve sầu cô. Nhìn toàn thân Mạch Khê đầy phần lớn dấu vết giữ lại của mình, hắn thanh thanh cười. 

Mạch Khê bất mãn nỉ non, chống nghị một tiếng, y hệt như một con thú nhỏ dại trốn tránh bàn tay to bự không lặng phận của hắn. Cô gọi rõ, hắn luôn luôn trẻ trung và tràn trề sức khỏe đến thế, làm sao có thể thỏa mãn chưa đến một lần? tuy vậy là, cô thật sự sợ ‘khẩu vị’ kinh người của hắn. 

Đang nghĩ mang đến đó, nhì vai chợt ấm lên, ko khí bình thường quanh Mạch Khê cũng đổ đầy mùi hương hương nam tính của hắn, lỏng lẻo nhạt quấn quít tầm thường quanh. Đưa ánh mắt lại, phần cằm trơn bóng của hắn nhẹ nhàng để lên trên trán cô, tiếng nói hắn vẫn trầm thấp dễ nghe như vậy, “Khê nhi, từ nay về sau, ko được rời ra khỏi anh nữa, không khi nào rời ngoài nữa. Không tồn tại em, từng ngày của anh rất thống khổ, cũng rất lo lắng…”

“Lo lắng ư?” thở của Mạch Khê nhẹ, rất nhẹ. Vào âm giọng của hắn bên cạnh đó có một chút thỉnh cầu, như một đứa trẻ đi lạc khiến tim fan ta đau, tuy rằng hắn luôn luôn cao cao trên thượng, không người nào bì nổi. 

Giọng nói Lôi Dận mỗi lúc một thấp, như một một số loại rượu thuần hóa học ngon nhất. Cảm xúc chân thành tha thiết từ lòng lòng ập lệ đôi mắt, hết sức ví dụ phản chiếu vào trong đôi mắt Mạch Khê. 

“Anh lo lắng em sẽ gặp mặt nguy hiểm, lo lắng cho cuộc sống đời thường của em đang khổ cực, băn khoăn lo lắng em sẽ sốt ruột mỗi khi trời mưa có sấm sét, lo lắng…” Hắn dừng lại, ngẩng đầu nhìn cô. 

Tim Mạch Khê không tự chủ được mà đập nhanh hơn. Cô luôn luôn gồm một dự cảm, giờ khắc này, lại mãnh liệt cho mức không có cách nào kiềm chế được. Người bọn ông trước đôi mắt với khuôn khía cạnh nghiêm cẩn khiến cô hoảng hốt, thực lòng tha thiết khiến cô cảm thấy xa lạ. Hắn bỗng dừng lại, không liên tục nói nữa. Dẫu vậy cô biết, một câu nói sau cuối nhất định sẽ khá quan trọng, đặc biệt quan trọng đến mức chỉ việc nói ra, tình dục giữa cả hai chắc chắn rằng sẽ núm đổi. 

Trong thời gian nhất thời, cô không dám nhìn góc nhìn của hắn, lại bị hắn cưỡng chế nâng cằm lên, khiến cô quan trọng không nhìn thẳng vào đôi đồng tử xanh lục kia, sâu thẳm như đại dương…

“Khê nhi, anh thiệt lo lắng…em rồi đã quên anh đi.”

Chỉ một câu nói, khiến tim Mạch Khê như bị một tảng đá vô cùng bự đập vào. Đáy mắt thanh nhuận ban đầu tràn ra sự hoảng sợ cùng khẩn trương. Cô không biết nên làm ra làm sao để an trí ánh nhìn mình, mong muốn rời đi, tuy nhiên lại như thể bị thôi miên bởi tiếng nói của hắn, bị lôi kéo bởi đôi mắt xanh lục của hắn. Tất cả những thứ đó, một lúc chìm sâu vào, rốt cục cũng không tồn tại cách như thế nào rời khỏi. Hô hấp theo từng huyết tấu càng sớm hơn, trái tim dường như sắp nhảy thoát ra khỏi lồng ngực…

“Anh…anh hẳn là chưa bao giờ lo ngại điều này đi…ít nhất, tôi cho rằng trên đời này không tồn tại chuyện gì là anh không có tác dụng được.” Thật thọ sau đó, cô mới cứng nhắc lên tiếng, tiếng nói căn bạn dạng nếu không cẩn thận nghe thì chắc hẳn rằng không nghe được gì. Cô đang cố kỉnh nén tiếng tim đập nhanh buộc phải mới tâm sự một câu như vậy, cũng không dám quá bự tiếng, sợ fan kia nghe được tiếng nói run run của mình. 

“Là em review anh vô cùng cao, tuyệt là không hiểu biết anh, hm?” Lôi Dận khá hơi nhếch môi, đáy mắt cũng tràn ra ý mỉm cười dịu dàng. Phần nhiều đường đường nét trên khuôn mặt anh tuấn trong nháy đôi mắt trở buộc phải dịu hòa. Các giọng nói trầm tốt của hắn cuốn hút Mạch Khê. Cô nâng đôi mắt lên, lại bắt gặp được trong hai con mắt kia, là … tình yêu không một chút nào che lấp…

“Đương nhiên là anh sẽ có được chuyện không làm được, cơ mà chuyện đó, hẳn là liên quan đến em. Như là…” Hắn rạm tình dừng lại, đôi môi mỏng tanh nhẹ nhàng thổ lộ câu tiếp theo, “Khiến em yêu thương anh.” 

Thông báo quan trọng: Ở Hồi 3 – Chương 20, tớ đang chỉnh dịch thiếu hụt một câu thơ nhưng mà trong convert đang nhắc đến. Câu thơ này xuất hiện lần thứ hai ngay trên đây. Đây là sơ suất to của tớ, thật tình xin lỗi các bạn ;”;<1>: 一日不思量 // 也欑眉千度. Phiên âm: tốt nhất nhật bất tứ lường // Dã toả my thiên độ. Dịch thơ: Cả buổi định gạt bỏ // Cũng chau mày ngàn độ.Đây là hai câu thơ trong bài bác “Trú dạ lạc ức biệt” (晝夜樂憶別) của Liễu Vĩnh, dịch giả: Nguyễn Chí Viễn. 

FY: *thở dốc* trong những lúc làm chương này luôn luôn có ý nghĩ, tuyệt là tống mang lại Jins đi, tống mang đến Jins đi t__________t nhưng lòng tin quả cảm đã thành công tất cả ;”; Fy đại ca vẫn làm chấm dứt