NGƯỜI TÌNH ÁNH TRĂNG DIỄN VIÊN

Từ hồi ra danh sách diễn viên đến lúc chiếu phim mình vốn không hề đoái hoài đến bản remake này. Sáng qua tình cờ coi mấy FMV bài Can you hear my heart của Epik High ft Lee Hi vừa da diết lại vừa buồn nên tự dưng tò mò muốn xem thử bản Hàn Bộ Bộ Kinh Tâm như thế nào.Bạn đang xem: Diễn viên trong phim người tình ánh trăng

Mình cày liên tục trong 1 ngày rưỡi. Cũng như hồi coi Bộ Bộ bản Trung. Tuy phim ngắn hơn bản Trung nhưng do coi nhập tâm nên tâm trạng cứ lên xuống theo từng diễn biến của câu chuyện, lúc cười vu vơ, lúc lại khóc hết nước mắt. Cảm xúc day dứt và tiếc nuối hồi ở cuối phim như hồi coi bản Trung vẫn vẹn nguyên.

Bạn đang xem: Người tình ánh trăng diễn viên

Thật lòng mà nói, đây là một trong số ít các phim làm lại từ bản gốc mà mình khá ưa ý. Tuy còn vài hạt sạn về diễn xuất và nội dung, đọc báo thì ý kiến trái chiều và chê bai khá nhiều, rating phim cũng thấp nhưng mình thấy về tổng thể thì phim hay, thật sự rất đáng coi. Các diễn viên đa số diễn tròn vai, nội dung tuy có cải biên nhưng phù hợp với bối cảnh và văn hóa Hàn Quốc. Điểm ngạc nhiên là dù remake nhưng khi tra lịch sử thì mình thấy không có sai lệch đáng kể. Thật hiếm có phim chuyển thể nào vừa làm được cùng lúc 2 việc: bám sát nguyên tác và giữ nguyên lịch sử. Moon Lovers làm được nên hoàn toàn xứng đáng để khen ngợi!

IU công nhận diễn chưa được tốt lắm, so với các nam diễn viên thì hơi hụt thật, nhiều đoạn coi chỉ thấy bạn trợn mắt ==”. Khoảng 7, 8 tập đầu IU diễn chán thật, nếu so với Nhược Hi của Thi Gia thì quá khập khiễng, nhưng càng về sau thì bắt đầu tốt dần lên. Các phân cảnh cảm xúc, khóc hay đau buồn diễn khá ổn, đặc biệt là tập thượng cung Oh và tập cuối khiến mình xúc động. Tuy vậy, Nhược Hi của Thi vẫn mãi giữ vị trí số 1 trong lòng mình. Một phần vì mình đã cày đi cày lại bản Trung tận 4 lần, âm nhạc, lời thoại và các nhân vật đã khắc sâu trong tâm trí mình nên khi sang bản Hàn vẫn có chút ngợp thoạt đầu.

Điểm sáng của bản Hàn là cách khắc họa nhân vật. Mình khá thích nhân vật Tứ ca và đặc biệt ấn tượng với nhân vật Bát ca đã cải biên của bản này. Vai Wang So (Tứ ca) Lee Jun Ki diễn rất tốt, bao gồm cả những phân cảnh hành động lẫn nội tâm. Tính cách nhân vật này có sự chuyển biến qua nhiều giai đoạn và được lý giải khá kĩ nên dù có thêm thắt và đảo trình tự thời gian vẫn cảm thấy khá phù hợp. Khi coi vẫn hào hứng, vui mừng, xúc động qua từng tập phim, thậm chí hóng xem tình tiết câu chuyện trong phim sẽ chuyển biến ra sao.

Tình cảm của tuyến nhân vật chính trong bản này được tập trung nhiều hơn hẳn. Chắc do là phim Hàn nên có phần nhẹ nhàng hơn, khác với bản Trung mưu mô đấu đá kéo dài xuyên suốt 44 tập phim, nhiều khi coi cũng thót tim. Tuy nhiên với bản này, mình vẫn thấy được bối cảnh chính trị lúc bấy giờ của Goryeo, một triều đại phong kiến với nhiều bất công xã hội: đất nước ly gián, áp bức nô lệ, sự ngột ngạt của hoàng cung, huynh đệ tương tàn để tranh ngai vàng. Với thời lượng 16 tập, mỗi tập một tiếng thì như vậy cũng phù hợp, các chi tiết trong phim được sắp xếp rất tốt, bám sát nguyên tác, tuy có thay đổi chút nhưng không có cảm giác thừa thải hay rời rạc.

Một điểm cộng nữa là nhạc phim cực hay, cũng bởi nhạc phim mình mới đi kiếm phim coi. Phục trang hay cảnh quay cũng đẹp, có phần tươi sáng hơn so với Bộ Bộ bản Trung.

Tứ hoàng tử Wang So
*

Wang So (Lee Jun Ki)

Một Wang So đáng thương, bị thân mẫu ghét bỏ, bị phụ thân ép trở thành con tin. Mang danh nghĩa làm con nuôi nhưng sống không bằng chết: thả vào rừng, ép phải giết chóc, bàn tay vấy máu ngày qua ngày. Sự đau khổ, nỗi cô đơn và niềm khao khát được yêu ấy không ai thấu hiểu. Mọi người, hoặc là khiếp sợ hoặc ghê tởm cả diện mạo lẫn con người So. Chỉ có Hae Soo là không như vậy. Sự có mặt của Soo đã làm thay đổi cuộc đời So. Mỗi khoảnh khắc cả hai ở bên nhau đều thật đáng nhớ: cùng ngắm tuyết rơi đầu mùa, trên lưng ngựa bỏ trốn, Soo dùng phấn che vết sẹo của So, cùng nhau đi ngắm cảnh sông nước…

Coi bản Hàn, mình thấy rõ được sự khiên cưỡng của Tứ ca, từ không có dã tâm vì cứu Soo mà trở thành chó săn cho hoàng đế, vì cô mà hết lần này đến lần khác lâm vào nguy cảnh. Ngai vàng đó một phần để xây dựng và bảo vệ chính nghĩa, và một phần cũng vì Soo.

Khoảnh khắc Soo dùng phấn để che mờ vết sẹo của So, ta đều có thể dự đoán được sẽ có ngày này. Chỉ là đến lúc coi không kìm được mà đau lòng.

Xem thêm: Bài Hát Mắt Lệ Cho Người Quang Dũng, Mắt Lệ Cho Người

“Đời người tựa kiếp phù du, tất cả chỉ là hư vô, hư vô của hư vô.”

– Wang So

Đến cuối cùng, tất cả yêu hận oán hờn đều trở thành hư vô. Cung điện nguy nga tráng lệ cũng chẳng thể khỏa lấp được bóng lưng cô độc của bậc thánh quân. Có tất cả nhưng giai nhân, trỉ kỉ đều chẳng còn.

Bát hoàng tử Wang Wook

*

Wang Wook (Kang Ha-neul)

So với Bát a ca trong bản Trung thì nhân vật này có sự thay đổi rất lớn. Bản này chia sự chuyển biến của Bát hoàng tử làm hai phần rõ rệt: từ lúc sống ngay thẳng đến khi hận bản thân vô quyền vô năng không cứu được Hae Soo. Sau đó lên kế hoạch lâu dài để soán ngôi, đến cuối cùng vẫn thất bại.

Có lẽ từ lâu Wook đã mang dã tâm, có ý ganh ghét đố kị, nhưng vì chưa có biến cố gì xảy ra nên chưa bén ngòi. Bởi vậy, càng về sau nhân vật này càng lúc càng đáng sợ. Vừa thông minh, vừa tàn độc: pha thủy ngân vào nước tắm của vua, thâu tóm triều đình và tạo bè phải buộc Gwang Jo phải lấy Yeon Hwa, ly gián Soo và So. Đến cuối cùng lại bị Cửu hãm hại, em gái ruồng bỏ, bị vua ghét bỏ và giam cầm cho tới chết.

Phần đầu mình dành khá nhiều thiện cảm cho nhân vật này, về sau vừa ghét lại vừa thấy tội nghiệp. Đoạn phát hiện Yeon Hwa bày mưu hãm hại Hae Soo và Thái tử, cảm thấy Wook rất đáng thương khi buộc phải đi vào con đường sai lầm, không còn đường lui, rồi càng ngày lại càng lún sâu.

Thực ra mình vẫn thích Bát A Ca của bản Trung hơn, cảm giác đúng cái khí chất anh tuấn nho nhã, thâm sâu khó đoán, có dã tâm nhưng là người trọng tình trọng nghĩa. Dục vọng muốn làm vua là do xuất thuân ép buộc, khi xin cho Nhược Hi xuất cung thành thân cùng Thập Tứ một phần cũng vì tình nghĩa. Phân cảnh cái ôm cuối tiễn Nhược Hi rời khỏi Tử Cấm Thành khiến mình rất xúc động, qua bản này có vẻ hơi sơ sài nên hơi bị thất vọng. Chắc do bản này một phần ngắn hơn, một phần muốn tập trung vào cặp So Soo nên bỏ qua khá nhiều chi tiết để đào sâu nhân vật này.

Hae Soo – nữ chính
*

Hae Soo (IU)

Bỏ qua mặt diễn xuất của IU thì Hae Soo có phần kiên quyết hơn Nhược Hy, nhưng phần sau lại thiêu thiếu cái chất đa sầu đa cảm của Nhược Hy, cảm giác hơi hụt hụt.

Mối tình ngắn ngủi của Thập tam
*

Baek Ah (Nam Joo Hyuk) and Woo Hee (Seo Hyun)

Thập Tam trong Bộ Bộ bản Trung để lại trong mình quá nhiều dấu ấn, thậm chí là một trong những nhân vật mình thích nhất. Dù Nam Joo Hyuk có cố gắng nhưng mình vẫn chưa thấy được cái chất phóng khoáng như Viên Hoằng. Mối tình của Baek Ah và Woo Hee thật sự rất đáng nhớ, vừa buồn vừa đau thương. Cảnh Woo Hee nhảy từ tòa thành xuống đau lòng chết đi được!

Một Bộ bộ kinh tâm kiểu Hàn, không tồi!

Thật muốn viết dài dài nữa để miêu tả rõ từng nhân vật, nhưng thiết nghĩ vẫn nên coi phim cảm nhận thì mới thấm. Đứng trên góc nhìn từng nhân vật thì bản này có thể không qua được bức tường kiên cố Bộ Bộ Kinh Tâm, một phần do dàn diễn viên trẻ diễn xuất còn non, một phần do ý kiến phê bình quá nhiều khiến nhiều bạn bị ngả nghiêng. Tuy vậy nếu mở lòng xem một khách nhập tâm thì phim rất tuyệt. Thậm chí người coi sẽ nhìn thấy được những khía cánh khác ở từng nhân vật, chẳng hạn như So. Lâu lắm rồi mới coi bộ cổ trang Hàn hay như vậy, không phải vì ấn tượng về ngoại hình của diễn viên, mà chỉ vì nội dung và cách xây dựng tuyến nhân vật một cách đặc biệt.