Ma Cà Rồng Và Em Truyện

Cánh hoa ấy đỏ hơn máu, hương hoa ma mị tới mức thu hút bất cứ loài Ma cà rồng nào. Chỉ cần nếm một chút hoa, mọi vết thương sẽ được chữa lành, ai sở hữu bông hoa đó trong tay sẽ có quyền năng chế ngự mọi Ma cà rồng.

Bạn đang xem: Ma cà rồng và em truyện

Loài ác quỷ sợ ánh nắng mặt trời và tỏi sống, một loài ác quỷ chuyên hút máu người để sống. Gọi là ác quỷ nhưng chúng lại có vẻ ngoài đẹp mê hồn, vẻ đẹp dễ khiến bé người bị cuốn hút. Còn loài ác quỷ với làn domain authority trắng bệch, đôi mắt đỏ ngầu đặc trưng chỉ xuất hiện vào phim, tiểu thuyết viễn tưởng xuất xắc truyện tranh thông qua trí tưởng tượng phong phú của nhỏ người.

(Cùng với sự xuất hiện của Ma cà rồng, các vụ giết người lại tiếp diễn...)


Sự tồn tại của các Ma cà rồng không chỉ nằm trong tưởng tượng của con người. Ma cà rồng vượt trội so với con người trên mọi phương diện, nhưng số lượng hiếm hoi đã khiến chúng luôn phải giấu mình để duy trì nòi giống, không hiểu vì lý vì chưng gì nhưng các Ma cà rồng lại lộ diện, thoát ra khỏi bóng tối, tuyên chiến với bé người và trở thành đối tượng tấn công của nhỏ người.

(Biện pháp đối phó của chính phủ với Ma cà rồng... Lại là một cuộc thương lượng với chúng...)

"Thật nực cười."

Đang nghe tin tức trên đài, Seo Young khịt mũi cười mỉa mai những thông tin phát thanh viên đang thông báo. Câu nói "Chính phủ đang nỗ lực hết sức để bảo vệ người dân khỏi Ma cà rồng" lặp đi lặp lại hàng ngày chẳng khác nào tiếng vẹt kêu. Trái ngược với những lời tuyên bố suông ấy, số người bị Ma cà rồng sát hại ngày một tăng thêm. Theo đó, mức độ mất tín nhiệm về chính phủ ở người dân cũng tăng vọt.

Két t t t ...

Xem thêm: Điện Thoại Samsung Galaxy S4 Cũ Mới, Điện Thoại Samsung Galaxy S4 Chính Hãng, Cấu Hình

Đang nghe đài, thấy cô chủ nhiệm đẩy mạnh cửa bước vào với vẻ mặt nghiêm trọng, Seo Young vội vàng tháo tai nghe và rút nguồn mp3. Tất cả học sinh đang ồn ào, đùa nghịch đều tự giác trở về chỗ ngồi và đồng loạt hướng đôi mắt trong xanh về phía cô.

"Chắc các em cũng biết vì sao cô vào lớp chứ?"

Cả lớp đồng loạt gật đầu. Còn nhị tiết nữa mới hết giờ nhưng cô chủ nhiệm bước vào đồng nghĩa với việc cả lớp sẽ được về sớm. Đáp lại những đôi mắt lấp lánh đang ngước nhìn mình, cô thở dài và chậm rãi nói.

"Buổi học hôm nay... Kết thúc ở đây."

"Uu ooaa!"

Với suy nghĩ dù có chuyện gì xảy ra ngoài kia cũng sẽ không liên quan liêu tới mình, những đứa học sinh vô tư chỉ biết vui mừng reo hò trước thông tin được về sớm. Nhưng nhìn khuôn mặt tối sầm của cô giáo, có vẻ lý vì kết thúc buổi học sớm cũng không có gì đáng mừng. Để lập lại trật tự, cô đặt mạnh sổ điểm danh xuống bàn.

"Buổi tối các em không được ra ngoài! Tất cả nhớ chưa?"

Lo lắng mang đến sự an toàn của học sinh, cô giáo chủ nhiệm liên tục nhắc cả lớp về nhà sớm. Nhưng hình như chẳng đứa nào chú ý đến lời cô. Tất cả chỉ thấy hưng phấn và ồn ào với thông báo được về sớm. Thấy bọn bọn trẻ chẳng đứa nào để vào tai lời dặn, cô giáo chủ nhiệm lắc đầu đi ra khỏi phòng.