Đã Có Người Yêu Tôi Hơn Sinh Mệnh

Tột thuộc của nhức thương đó là sự nhớ tiếc về một thừa khứ tươi đẹp. Sự quay lưng của anh là nỗi đau trong cô, cơ mà dù đau cố kỉnh nào cô cũng ao ước anh cả đời bình an, chứ chưa hẳn sống trong sự lo ngại khi phải đối mặt với cái chết, khi âu sầu nhất lại không có cô bên cạnh. Sao anh lại không để cô được ở mặt anh, di động anh, truyền đến anh một chút sức khỏe của mình. Anh bắt buộc tin rằng dù vệt thương có chồng chất thì cô bé ngốc nghếch của anh ấy cũng hoàn toàn có thể một bản thân đứng dậy, trẻ trung và tràn đầy năng lượng sống tiếp, chỉ bao gồm sự nhớ tiếc nuối vẫn mãi hằn sâu trong thâm tâm cô.

Bạn đang xem: Đã có người yêu tôi hơn sinh mệnh



Review Từng có tình nhân tôi như sinh mệnh (2)


Vậy là hôm nay tớ lại được biết đến một mẩu truyện tình thạt bi ai – “Từng có tình nhân tôi như sinh mệnh”. Tớ không thích hứng chịu nỗi nhức này 1 mình đâu cần sẽ share cho những cậu thuộc biết.

Mới thuở đầu đọc sách, mẫu cách tác giả dẫn dắt nhân vật dụng rất lạ mắt và sáng sủa tạo. Có không ít người lũ ông xuất hiện thêm trong quá trình đầu khiến tớ hơi loạn một chút, nhưng nếu xem xét kĩ tên những nhân đồ vật và điểm sáng của chúng ta thì sẽ thuận tiện nhận ra ở rất nhiều đoạn về sau. Cuốn sách nói đến tình yêu thân Tôn Gia Ngộ và Triệu Mai. Trước khi yêu Mai Mai, anh đã từng yêu 2 thiếu nữ khác. Nghề nghiệp và công việc của anh cũng coi như phạm pháp, tuy vậy Triệu Mai vẫn đồng ý và mặc kệ tất cả nhằm yêu anh. Nhiều lúc, tớ thấy nàng chính thiệt ngốc, dở hơi quá trời ngốc luôn luôn và tớ thấy thật nể nang Gia Ngộ vị anh vẫn hoàn toàn có thể chịu đựng được sự con trẻ con, chưa trưởng thành của bạn gái mình. Tớ rất ái mộ tình yêu giữa hai bạn họ. Triệu Mai, bởi Gia Ngộ, cô dám chống chọi với tình các bạn 5,6 năm của chính mình với Duy Duy, ở đầu cuối cô tấn công mất. Vì chưng anh, cô từ bỏ nguyện dưng trọn “lần đầu tiên” của mình. Cô làm toàn bộ vì anh, kể cả hi sinh linh sống của mình.

Còn Gia Ngộ, tớ không thấy người đàn ông nào thanh thanh như anh cả. Chắc hẳn rằng sự ưu tiên nhẹ nhàng này chỉ dành cho những người phụ cô gái anh yêu. Những lúc anh bị yêu thương hay gặp mặt vấn đề thảm sợ về công việc, tớ đều rất hồi hộp lần khần chuyện tiếp sau sẽ xảy ra như vậy nào. Anh rất lo ngại và quan tâm cho người con gái anh yêu, của cả Triệu Mai tuyệt Duy Duy. Gần như lần anh to tiếng trách mắng Mai Mai, cũng chỉ vị 1 chữ “thương”. Đâu ai ngờ rằng, họ cùng mọi người trong nhà suốt 10 tháng, hoan lạc với nhau, ngủ thuộc nhau, ăn lẫn nhau, đi chơi cùng nhau,… toàn bộ mọi tín đồ đều tưởng chừng như đang hướng về một chiếc kết xuất sắc đẹp. Đến khi biết được kết cục thật sự, tớ vẫn ước ao tin, và hoàn toàn không mong muốn có một cái kết như thế. Nói thiệt là, hết sức rất buồn. Tớ cảm hễ trước tình cảm của họ, khóc khi một trong những hai phải chết giẫm mà bạn kia không còn biết,… hầu hết chuyện quá bi quan rồi. Tớ vẫn quan trọng nào quên được hầu hết lời hứa, đều câu nói mà lại Gia Ngộ giành riêng cho Mai Mai, chúng phần đa từ tận đáy lòng với là cục bộ tình cảm của anh ý với cô.

Đọc chấm dứt cuốn sách này, tớ đã xem xét rất nhiều, về dòng thứ được gọi là “tình yêu”. Bao gồm thể bạn sẽ bị say mê ngay từ cái bìa đã mắt của cuốn sách, tiếp đó có khả năng sẽ bị thu phục trọn vẹn bởi ngôn từ trong cuốn sách. Nếu như đọc HE nhiều rồi, thử một chút ít SE có sao đâu? thọ lâu mình cũng phải thay đổi vị một chút, chính vì tình yêu không hẳn lúc nào thì cũng là giỏi đẹp.

– Ngọc Minh

Một ngày mưa buồn, lòng tôi đột nhiên trĩu nặng nề nhớ về một câu chuyện tình bi đát xưa cũ. Mẩu chuyện của hai người yêu nhau bằng cả sinh mệnh tuy nhiên đến cuối cùng vẫn buộc phải chia ly. Một tình yêu cực kỳ đẹp, đẹp mang lại đau lòng.

Tôi từng đọc rất nhiều truyện ngược giỏi SE nhưng rất có thể để lại cho tôi một hồi ức ám hình ảnh không thể quên thì chỉ bao gồm “Từng gồm một người yêu tôi như sinh mệnh”. Đây cũng là quyển tiểu thuyết khiến tôi để một dấu chấm dứt với những câu chuyện ngôn tình. Vày trong tôi đã tất cả một tượng đài đến mình, một tượng đài mà không còn câu chuyện nào có thể sánh được.

Tôn Gia Ngộ không giống với bất kể nam bao gồm ngôn tình nào cả, anh là 1 trong người bầy ông chưa bao giờ có hình tượng hoàn hảo. Anh không xuất thân tự hào môn vậy gia, cũng chưa hẳn là người có thể một tay bịt trời cơ mà chỉ là 1 trong những thương nhân china trên tp Odessa, nhằm kiếm tiền bỏ mặc làm ăn uống phi pháp, một bé đường đối mặt biết bao hiểm nguy, bẩn thỉu nhớp của thôn hội. Bàn tay cũng lưỡng lự đã nhuộm bao nhiêu máu kẻ thù. Phong phú nhưng lại đơn độc. Triệu Mai cũng ko phải là 1 trong nữ chính ngôn tình điển hình, cô không thực sự đỗi xinh đẹp, không dung nhan sảo, kỹ năng cũng chẳng nổi trội, vì tiết kiệm ngân sách và chi phí tiền mà buộc phải sang Odessa du học.

Hai con fan xa lạ, tưởng như không có cơ hội bên nhau vị tính cách, thực trạng của chúng ta quá khác hoàn toàn lại được định mệnh thần kì gắn lại cùng với nhau. Gia Ngộ gặp Triệu Mai thứ nhất tại một cuộc đẫm máu sinh hoạt Odessa, lần nhị là qua Duy Duy, nhưng ngoài ra chẳng để ý mấy đến cô bé bé nhỏ tuổi này. Mãi đến một ngày, thân bóng buổi tối bao trùm, khi hầu như ngón tay cô vơi lướt bên trên phím đàn, một bạn dạng nhạc trầm ảm đạm ngân vang thức dậy miền kí ức xưa cũ của anh, miền kí ức ai oán được khoá chặt trường đoản cú 10 năm về trước. Cũng từ thời điểm ngày hôm đó duyên phận của hai tín đồ đã được ghép nối với nhau.

Tôn Gia Ngộ từng nói “anh là 1 trong những người vừa háo sắc, vừa không tồn tại trách nhiệm, lại băn khoăn nói lời ngon giờ ngọt” bởi cuộc sống thường ngày của anh vốn dĩ là một màn đêm tăm tối, với cũng chẳng bao gồm ý nghĩ sẽ chịu trách nhiệm với bất kể một người đàn bà nào vào đời. Sự xuất hiện thêm ngoài ý mong mỏi của Triệu Mai đã thay đổi hoàn toàn cuộc sống đời thường của người bầy ông ấy, cô mang lại những ngôi sao 5 cánh sáng lấp lánh lung linh cho bầu trời tăm tối, mang lại hy vọng hạnh phúc cho trái tim đã cằn cỗi trải đời. Một Triệu Mai solo thuần, một cô gái bình thường đến vậy cứ cầm mà chiếm phần trọn cả trái tim anh. “Tình không biết đến từ đâu, đậm đà tự bao giờ”.

Anh luôn luôn muốn dùng sức khỏe của bạn dạng thân để đảm bảo cô khỏi gian nan và cả sự bẩn thỉu bẩn luôn luôn bủa vây xung quanh mình. Dẫu vậy Mai Mai rất cần phải học cách trưởng thành và cứng cáp để ở ở kề bên anh. Bởi trái đất này vốn dĩ khôn cùng tàn nhẫn. “Mai Mai, em nên học giải pháp trưởng thành. Dù là cha mẹ em hay bất cứ người nào khác cũng ko thể âu yếm em cả đời, sau trước gì em cũng phải đương đầu với vớ cả. Trước mặt tín đồ khác em nên làm nói cha phần, chẳng thể phơi hết lòng dạ mình. Em yêu cầu ghi nhớ câu nói này và luôn nhắc nhở phiên bản thân”. “Những chuyện em sẽ làm, bất cứ đúng xuất xắc sai, em yêu cầu học phương pháp chịu trách nhiệm, không thể cả ngày né tránh, em nghe rõ chưa.”

Trong hầu hết chương đầu của truyện, lòng tôi rất mơ hồ nước về tình cảm của Tôn Gia Ngộ cùng Triệu Mai lúc anh trước đó chưa từng thổ lộ với cô về việc làm ăn uống hay băn khoăn của mình, hợp lí anh chỉ vẫn bù đắp cho bài toán “tôi ko biết đấy là lần đầu của em”. Mãi đến ngày hai người lạc vào trận bão tuyết sinh sống vùng Carpathians, tôi mới biết hóa ra đó cũng là một trong những loại yêu thương. Khi cuộc đời và cái chết chỉ còn là một rỡ ràng giới tôi mới thấy Tôn Gia Ngộ chân thực với bản thân nhất. Anh phù hợp làm tất cả mọi thứ tất cả dâng tặng tính mạng của mình để bảo đảm an toàn Mai Mai, anh chịu đựng lạnh để mang áo cho cô, bắt cô ăn trong khi anh new là bạn bị bệnh. Một fan bình ổn đến mức như “vô vai trung phong vô tính” cũng có lúc sợ, nhưng không phải sợ cho chủ yếu mình. “Anh là tai hoạ của cuộc đời, chết không đáng tiếc anh chỉ hại liên lụy mang đến em”.

Có một điều mà lại Gia Ngộ luôn luôn luôn phủ nhận ở phiên bản thân đó là sự việc lương thiện. Trường hợp anh không lương thiện liệu hoàn toàn có thể giúp đỡ bà bầu con Valerie, gồm thể quan tâm đến bà Nina, có thể quen biết được Trình Duệ Mẫn và Khâu Vĩ với sao hoàn toàn có thể để vuột mất quân địch rồi bị gặm trả đau khổ đến như vậy? Tôi rất ý muốn trách anh tại sao lại hiền lành một phương pháp ngu dở người như vậy, nhưng lại rồi quan sát lại tôi vẫn không làm được do mấy ai khi gợi lại nỗi hối tiếc cả đời, khi bị tấn công vào chỗ yếu mềm nhất cơ mà vẫn kháng đỡ được. Vậy vào đó tôi thương anh, hối hận hận núm cho anh những hơn.Vào dòng đêm Triệu Mai tra cứu đến, tôi chết đứng người khi anh đưa ra quyết định báo cảnh sát bởi Tôn Gia Ngộ ko phải là 1 kẻ ngốc, anh rõ hơn bất kể ai đã phải đối mặt với đầy đủ gì. Thuở đầu anh đang nghĩ mang lại cô một đường thoát, hại cô lâm vào tình thế tay đàn người kia sẽ sống không bởi chết, chi bởi chết đi cùng Triệu Mai cũng không hề sợ hãi. Cơ mà đến sau cuối anh vẫn không thể làm được điều ấy, anh buông vứt tất cả, đồng ý cái kết mang lại số phận của chính bản thân mình vì để đảm bảo an toàn người con gái anh yêu nhất. Đáng lẽ anh còn thể có con đường khác cho chính mình nhưng vì chưng sự an toàn tuyệt đối của Mai Mai anh bất chấp tất cả lấn sân vào ngõ cụt quan trọng vãn hồi.

Xem thêm: Bí Quyết Tức Khắc Khai Ngộ, Cửu Bình: 9 Bài Bình Luận Về Đảng Cộng Sản

Trên đời này thiệt sự lâu dài một người bầy ông như vậy chăng? Một Tôn Gia Ngộ không còn lòng vì Triệu Mai, một Tôn Gia Ngộ dám làm toàn bộ vì cô bé ấy. Một Tôn Gia Ngộ đến các giây phút cuối đời cũng không thể sống cho bạn dạng thân mình. Lần cuối cùng gặp gỡ mặt cô, anh đã nhẫn tâm bao nhiêu mới hoàn toàn có thể buông vứt yêu yêu đương mà lãnh đạm lạnh nhạt như vậy. Anh đậy cô mắc bệnh của mình, anh âm thầm chịu đựng, mong mỏi cô chính vì như vậy mà ghét bỏ anh nhằm cô sinh sống tiếp quãng đời còn sót lại như những cô gái 22 tuổi khác. Ngày hôm kia Triệu Mai nhức lòng biết bao “Đúng là tên gọi khốn, sao tôi hoàn toàn có thể quen biết anh ấy, sao tôi hoàn toàn có thể yêu anh ấy như vậy”.

Để rồi nhấn lại một câu hỏi khiến người ta bị tiêu diệt lặng: “Rốt cuộc cô gọi cậu ấy cho bao nhiêu?” Phải, Triệu Mai gọi được từng nào về anh?

Nhưng nhiều hay ít thì sao chứ, dù thời hạn quay ngược trở về bao nhiêu lần đi chăng nữa, cô cũng không chuyển đổi lựa lựa chọn của mình.

“Quả thực tôi không hiểu anh. Ban sơ tôi bị vẻ đẹp mắt trai, phòng lưu của anh thu hút, không thể nhìn thấy được khía cạnh trái của ánh trăng. Đợi đến lúc tỉnh ngộ, tôi sẽ chìm sâu xuống đáy, không còn cách nào ra khỏi cũng cần thiết quay đầu”. Anh ta bí ẩn khó đoán, tuy nhiên tình yêu đối với Mai Mai lại vượt rõ ràng.

Còn Mai Mai cô vì chưng cứu Tôn Gia Ngộ cơ mà hiến thân mình mang lại người lũ ông khác với cái giá 22 ngàn đô. Mà lại Triệu Mai reviews cao bản thân thừa rồi, máy cô bỏ ra vì tình yêu lại đổi thay vũ khí đâm trái lại Tôn Gia Ngộ buộc anh buộc phải bỏ hết sự nghiệp kiến thiết xây dựng cả đời. Tôi không đủ can đảm tưởng tượng cảm xúc của anh khi chứng kiến cảnh tượng đó. Bao gồm chăng là sự việc bất lực, đau khổ, đau xót và bi lụy tột độ. Còn Mai Mai cô đề nghị vượt qua sự nhơ bẩn, rẻ khinh đó như thế nào? Đến cuối cùng đôi cánh của anh ý cũng không thể đảm bảo an toàn được Mai Mai, không bảo đảm an toàn nổi sự trong sáng của cô. Vị Triệu Mai, một Tôn Gia Ngộ sẵn sàng chuẩn bị từ vứt tất cả, vì chưng một Tôn Gia Ngộ, Triệu Mai chẳng tiếc nuối thân mình. Tôi trường đoản cú hỏi yêu thương là gì mà có thể khiến con tín đồ ta rồ dại mang lại vậy, hi sinh không ít đến vậy?

Đến cuối cùng, Tôn Gia Ngộ vẫn nhẫn trọng tâm như vậy, anh để Mai Mãi tuyệt vọng mà rời ra khỏi Odessa.

“Tôn Gia Ngộ nói đúng tp này không có duyên với tôi. Tôi hy vọng xóa sạch rất nhiều kí ức liên quan đến thành phố này. Tôi sẽ không còn bảo giờ quay trở lại nơi đây.” Rốt cuộc trong thời điểm tháng cuối đời anh đã sống cụ nào, đương đầu với căn bệnh tật bủa vây thế nào khi không có cô bé ấy mặt cạnh.

Lúc hấp hối hận anh vẫn hỏi Trình Duệ Mẫn: “Nếu tôi ích kỷ duy trì cô ấy bên mình, gồm phải lúc “lên đường” tôi đã không thấp thỏm như bây giờ?”

Tình yêu của anh thật sự vô cùng to lớn, phệ tới mức giữa những tháng ngày lúng túng nhất, cần thiếu nữ ấy lân cận nhất vẫn gật đầu đồng ý buông tay chỉ vì không muốn cô day dứt, ao ước cô ấy có cuộc đời vui vẻ hạnh phúc, mong mỏi cô ấy có tuyến đường tương lai tươi tắn mà bởi lòng chấp nhận mọi giá. Chắc hẳn cũng có khoảng thời gian ngắn nào đó anh mong mỏi mình ích kỉ để có thể giữ Triệu Mai bên cạnh. Cơ mà nếu gồm thể chọn lựa lại lần nữa, anh chắc chắn rằng vẫn sẽ lựa chọn để tránh đi, nhằm cô từ quăng quật tất cả, để anh sinh sống với sự khiếp sợ và cô đơn cuối đời,..

Triệu Mai lúc mở phòng bì anh để lại sở hữu một tờ giấy kẹp thân xấp tiền, trên thuộc là hai chữ: “Mai Mai”, dưới là một khoảng không trắng tinh, ở đầu cuối mới là dòng chữ xiêu vẹo: “Em hãy quên không còn tất cả, thường xuyên theo đuổi cầu mơ của em. Hãy tiến về phía trước, rồi đã có người yêu em rộng anh”.

Mai Mai của dịp đó đọc ngừng những mẫu ấy chỉ thấy mỉa mai, mà chẳng thể hiểu nổi không gian trắng tinh ấy gồm nghĩa gì cho đến buổi chiều của một năm rưỡi tiếp đến khi cô phát hiện nay bức ảnh được lấy ra từ quyển ghê thánh vẫn sờn tư góc, tấm ảnh ở bên anh cho tới khoảnh khắc rời xa cuộc đời, tấm ảnh của Triệu Mai năm cô 22 tuổi với niềm vui hồn nhiên mà chú ý về phía ống kính.

“Đằng sau tấm ảnh có hàng chữ viết tay: “Cô bé nhỏ của tôi, chúc em một đời bình an vui vẻ!”. Dưới đề ngày hai mươi tư tháng tám năm nhì không ko ba, ngày tôi gian khổ rời ngoài Odessa.”

“Cả quả đât trước mắt tôi dần mất hết sắc đẹp màu, cuối cùng chỉ còn lại hai màu đen trắng.Tôi nhớ cho tờ giấy đã trở nên tôi đốt cháy, hóa ra anh dùng khoảng không để nói mang đến tôi biết, anh chỉ có thể làm từng ấy cho tôi.Đáng tiếc thời gian đó tôi tưởng tôi đã nhìn thấu hồng trần, nhìn thấu bầy ông.Lúc đó bởi tuổi còn trẻ bắt buộc tôi không hiểu.Đến khi tôi thấu hiểu thì vẫn quá muộn màng…”

Tôn Gia Ngộ à Tôn Gia Ngộ tất cả phải lúc đứng trước tình cảm thì con bạn ta trở buộc phải ngu gàn không? Anh gật đầu đồng ý chịu đau để thay đổi lại hạnh phúc cho Mai Mai nhưng hiện nay hạnh phúc anh tấn công đổi nghỉ ngơi đâu? có chăng chỉ cần sự cực khổ tột thuộc của Mai Mai, sự hối hận hận vội vàng trăm cấp ngàn lần. Tôi còn nhớ, trong bóng tối anh từng hỏi cô rằng: “Cho em biết thương hiệu tôi em có thể nhớ vào bao lâu?” hiện nay có câu trả lời cho anh rồi: cả đời thậm chí là muôn kiếp về sau cũng thiết yếu quên. Trường hợp anh ích kỉ thêm 1 chút, nghĩ cho mình thêm một chút ít thì có lẽ em chỉ lưu giữ anh đến hết kiếp này nhưng lại anh cầm cố này khiến cho em nên nhớ anh mang lại muôn kiếp. “Phải chăng đây đó là trò chơi của ông trời, trò nghịch của định mệnh. Hóa ra “yêu một người hoàn toàn có thể thuận theo ý trời, thuận theo số phận nhưng không thể thuận theo chính mình.”

Tôn Gia Ngộ đi rồi để lại Triệu Mai sống trong đau khổ, day dứt, góc nhìn Mai Mai giờ đây lúc nào cũng mang đượm một nỗi buồn, luôn tìm kiếm thứ giờ không có gì tồn trên nữa. Đợi đợi trong tuyệt vọng còn đau khổ cả tốt vọng. Sinh sống chỉ nhằm tồn tại còn khổ sở hơn cả mẫu chết.

Gia Ngộ kiếp này anh với Mai Mai đau khổ quá rồi, anh còn nợ cô một lời hứa đến, nợ cô một lễ đường, nợ cô một đời hạnh phúc. Kiếp sau đừng vậy nữa đạt được không, kiếp sau nên bù đắp trọn vẹn toàn bộ vụn vỡ lẽ của kiếp này có được không?

Cái kết thiệt sự hết sức đau lòng tất cả đúng không? nhưng mà chính hoàn thành này sẽ để Tôn Gia Ngộ sinh sống mãi trong tâm địa độc giả, khiến cho ta chỉ cần nhớ đến “cô bé bỏng của tôi, chúc em một đời bình yên vui vẻ” sẽ không khỏi run rẩy trong trái tim trước tình thân đầy nước mắt, 10 mon yêu nhau mà lại như thể đời đời kiếp kiếp kiếp kiếp, khắc cốt ghi tâm.

Tôi nghĩ về mọi tín đồ nên đọc mẩu chuyện này một đợt hiểu thay nào là 1 trong những tình yêu bởi hành động, bởi những việc họ khiến cho nhau bởi cuộc sống có phần đa thứ trường thọ cũng không thành lời, chỉ có thể cảm nhận bởi chân tâm. Với cũng là 1 câu chuyện chân thật với số đông con người ở đời, có yêu thương có thù hận, tất cả tình nghĩa tất cả phản bội…..

Tạm biệt Odessa thành phố cổ kính chôn chặt một ái tình khắc cốt ghi tâm.Tạm biệt Triệu Mai, cô bé mạnh mẽ cũng yếu đuối mềm.Tạm biệt Tôn Gia Ngộ cánh mày râu trai vô tình cũng đa tình.Tạm biệt “Từng tất cả một tình nhân tôi như sinh mệnh.”